Không phải chỉ một mình Cang mà có thể gây nên thảm cảnh ở Thủ Thiêm, Nhà Bè, gây thất thoát to lớn về tài sản của dân của nước, nhiều kẻ, nhưng trong số ấy, Cang đã là một trong những kẻ đứng đầu.
Đảng xem xét trách nhiệm của Cang là chuyện đương nhiên, vì Cang là người của đảng cử ra nắm chức vụ. Nhưng chỉ xử lý Cang với mức phê bình là báng bổ công lý, là sỉ nhục biết bao nhiêu nạn nhân của Cang và đồng bọn, là xem thường những nỗ lực chỉnh đốn đảng, là vô hiệu hóa “cái lò” mà ông Trọng đang dày công cổ võ. Vô hình chung, khích lệ tệ tham ô, nạn tham nhũng.
Nại thời hiệu, nhưng thật ra, nếu nói về thời hiệu thì chính sự kỷ luật bằng cách thức phê bình cũng đã không còn hiệu lực. Thế sao phê bình được mà xử lý cho tương xứng mức độ tội ác Cang gây cho dân oan Thủ Thiêm lại không được? Cho thấy, chỉ cần có quyết tâm cao là được. Quyết tâm phê bình là được và quyết tâm không xử lý khác cũng là được.
Cang thoát. Nhưng nghĩ xem, Cang không từ lỗ nẻ vô danh chui lên. Vậy người đã giới thiệu, trao quyền hành lớn vào tay Cang thì sao?
Tương tự thế, dân oan Thủ Thiêm đã liên tục khiếu nại, tố cáo suốt 20 năm qua thì chẳng thể nào nói chính quyền không biết đến tội ác để mà xử lý, đến mức để quá thời hiệu? Vậy ai đã trì hoãn, tạo điều kiện cho Cang thoát thì cũng vẫn còn là dấu hỏi?
Thời hiệu cứu Cang thoát kỷ luật, nhưng thời hiệu đã không giúp thu hồi lại được hàng nghìn nghìn tỷ đồng bị tham ô và thời hiệu cũng không cứu được dân oan thoát thảm cảnh mất nhà, mất đất, cuộc sống lầm than kéo dài chưa biết đến bao giờ mới dứt. Bỡn cợt hơn, Cang vẫn còn tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân. Cang vẫn có quyền diện mũ cao áo dài đại diện dân để đưa ra những quyết sách ảnh hưởng đến cuộc sống của hàng chục triệu công dân đất nước này. Đùa dai với trẻ con đã chướng, nhưng đùa dai với dân thì khác gì tự sát?
Thế lực thù địch nào ở bên ngoài đã gây thiệt hại tài sản to lớn cho Nhà nước, đã gây thảm cảnh lầm than cho dân như Cang? Chỉ có Cang và đồng bọn và chính chúng mới là thế lực thù địch.
Cang được hưởng cách xử lý với mức phê bình là phúc đức cho Cang, nhưng là sự vô phúc cho công lý dân tộc này. Đảng ạ.
Nguồn: LS Đặng Đình Mạnh