“Ngụ ngôn” của Xuân Bắc đăng tải ngày mùng 2 Tết, hai ngày sau khi chương trình Gặp nhau cuối năm – Táo quân 2023 được phát sóng trên Đài truyền hình Việt Nam đang khiến dư luận phản ứng.
Theo đó, bài viết được Xuân Bắc đăng tải trên Fanpapge với tiêu đề “Cái tát của mẹ” có dung lượng 1193 chữ, bắt đầu bằng việc giới thiệu nhân vật “tôi” với một số đặc điểm: “ngoài 50 tuổi, là người trưởng thành, khá từng trải, tham gia một vài nhóm hội, cộng tác viên cho một số trang tin mạng…”.
“Tôi năm nay ngoài 50, là người trưởng thành và khá từng trải, tôi còn tham gia một vài nhóm hội, cộng tác viên cho một số trang tin mạng (mà nhiều người hay tưởng nhầm là báo), tôi cũng tham gia cộng tác viên cho một số báo (với nhiều bài viết… như trang tin)…. thậm chí tự mình còn cảm thấy mình khá uy tín – tất nhiên trong phạm vi… tôi cảm thấy, tóm lại tôi hoàn toàn bình thường. Ấy thế mà Tết vừa rồi vẫn bị lĩnh một cái tát lật mặt từ mẹ, người tôi vốn rất yêu thương và kính trọng.
Chuyện là thế này:
Tôi ngoài 50 tuổi tức là tôi đã đón hơn 50 cái Tết. Mà Tết thì năm nào cũng có cành đào, cây quất, mâm ngũ quả và bánh chưng. Rồi, chuyện này ai cũng biết!
Bánh chưng, Tết nào cũng có và năm nào mẹ tôi cũng gói. Mẹ tôi gói bánh rất ngon, ngon lắm và… ngon vô cùng. Năm nào trước Tết tôi cũng hỏi: Mẹ ơi bao giờ mẹ gói bánh, mẹ gói bao nhiêu cân gạo, hôm nào luộc hả mẹ vv ???. Hàng chục câu hỏi thể hiện sự quan tâm của tôi về bánh chưng. Tôi muốn mẹ tôi chọn lá (cái lá phải đều, phải xanh…). Tôi muốn mẹ tôi chọn thịt (miếng thịt phải tươi, phải hồng…)… Tôi muốn gửi cả tâm tư, trăn trở vào cái bánh mẹ tôi gói (mẹ tôi chứ không phải là tôi vì tôi… gói bánh rất ngu). Và năm nào tôi cũng kì vọng vào bánh mẹ gói. Tôi muốn bánh phải vuông, rền, đều và mịn…. Và… năm nào ăn miếng đầu tiên tôi cũng… chê. Năm nay cũng không ngoại lệ. 20 giờ đêm 30 Tết, vừa cắn miếng bánh đầu tiên tôi đã chê. Mồm tôi để chế độ 2 góc – một góc nhai bánh chưng và góc còn lại để chê. Chê không hẳn vì bánh không ngon, cũng không hẳn vì nó quá dở mà vì nó không giống như tôi tưởng tượng, nó không như tôi mong muốn.Tôi chê theo đúng kiểu: Tôi có quyền chê vì Mẹ phải có trách nhiệm nấu bánh theo ý tôi. Và tôi chê túi bụi, chê miệt mài, chê tì tũm. Chê cũng để tôi thể hiện như tôi hiểu về bánh chưng lắm, chê để chứng tỏ tôi cũng có trình độ nhận xét.
Thật ngu ngốc cho đời tôi. Chê cho sướng mồm ở mâm cơm gia đình rồi tôi còn mang văn hóa chê của mình lên hẳn Mặt Sách (facebook) cho thiên hạ thấy khả năng và trình độ của tôi. Ở Mặt Sách thì tôi có nhiều đồng bọn lắm. Sử tô – vừa chê phát là bọn nó xúm vào chê cùng mặc dù chưa đứa nào ăn miếng nào! Haizzz
Bây giờ mới là ngu tiếp tập hai, ngu đỉnh điểm đây này!
Khi bọn bạn Mặt Sách của tôi lao vào comment chê bánh chưng của mẹ tôi túi bụi thì tôi thấy tôi thật tài năng vì nhiều ý kiến giống tôi quá và thế là tôi show cho mẹ tôi những câu chê đó và kèm theo lời nói đầy “Xây dựng”: Đã đến lúc phải thay mới. Mãi rồi năm nào cũng món này ăn phát ngán. Năm nào cũng mẹ gói, đã quá nhàm. Năm nay mẹ không cho muối. Cần phải tìm một mô típ khác, cần phải thay người gói khác…
BỐP!!!!!!!!
Chưa dứt câu chê của tôi thì mẹ tôi đã tát cho tôi một phát đầu quay như đĩa hát. Mẹ tôi nói: Mấy năm trở lại đây năm nào mày cũng nói câu này nhưng năm nào mày cũng ăn tụt cả lưỡi. Trước Tết thì mày gào lên là chờ đợi, là mong muốn. Cơm 30 thì mày cắm đầu vào ngấu nghiến…. rồi mày chê. Mày là đồ “Ăn cháo đá bát”. Mày có biết Mẹ mày gói bánh, luộc bánh vất vả thế nào không!?. Chọn từng cọng lá, chẻ từng cái lạt, ngồi còng cả lưng rồi trông nồi bánh cả đêm… mày biết không hả đồ có lớn mà không có khôn!? Mày không ăn thì thôi ai bắt mày. Tết mày không ăn bánh chưng thì mày ăn bánh tẻ, bánh nếp, bánh trôi bánh chay, táo bạo nữa thì Tết mày ăn mẹ mày bánh Phu Thê đi cho nó phong thủy sao mày cứ phải ăn bánh chưng tao gói rồi để mày chê. Đến rửa lá, vo gạo mày còn không biết làm mà mày lại cứ dạy mẹ mày gói bánh là sao!?. Mày không ăn thì mày cút. Mày có biết là trong lúc mày đang đi sắm Tết, quần là áo lượt… thì mẹ mày phải thức khuya dậy sớm để gói bánh cho cả nhà mày không hả. Thiếu gì bánh mày không ăn mà mày cứ nhè bánh chưng mẹ gói để ăn rồi chê hả!? Tiền thì mày không đóng một đồng, bảo mày đóng góp thì mày bảo: “Con ngoan đã là đóng góp cho bố mẹ”. Mịa thế thì kinh rồi. Mày nghĩ mày có quyền chê à!?. Cứ cho là mày có quyền chê đi thì chê phải cho đúng nhá. Có giỏi năm sau mày gói bánh đi xem nào….
Dứt lời mẹ tôi khóc. Mẹ tôi khóc hu hu, khóc ngon lành như một đứa trẻ bị oan!!!
Lúc này bố tôi mới lên tiếng: Con phải biết cái khó của mẹ con. Vì nhiều cái ràng buộc mà phải mua thịt của bác A, lấy củi nhà bác B, gạo nếp nhà bác T… rồi thì nhiều sức ép khác nữa, ấy vậy mà mẹ mày vẫn cố gắng làm để nhà mình có cái Tết vui vẻ hơn. Mẹ mày có đòi hỏi gì đâu!? Phải biết chấp nhận và chia sẻ chứ đừng tự mình cho mình cái quyền phán xét như thế con ạ!!! Có thể bánh của mẹ nấu năm nay chưa thực sự ngon nhưng bố mày tin chắc mẹ mày đã rất cố gắng với lại, mẹ mày nói đúng, mày không ăn bánh chưng mẹ mày gói thì mày ăn… Đào lộn hột đi – ai cấm!? Mày có thể giỏi viết nhưng chưa chắc đã giỏi ăn và bố chắc chắn mày càng không biết cách gói bánh chưng. Làm gì cũng cần phải học con ạ!
Nhìn sang thằng cháu tôi cũng đang ăn bánh vừa lúc nó cắn bốp vào hạt sạn, nó nhoẻn miệng cười, nhè miếng bánh có sạn ra: Bà ơi có sạn này, cho cháu miếng nữa ạ.
Sao thế nhỉ!? Cháu tôi khi ăn bánh, nhai phải sạn mà nó vẫn vui vẻ ăn tiếp trong khi tôi thì ngứa ngáy đến khó chịu. Hay tôi thấy tôi… nhiều chữ nên phải viết trên trang cá nhân để chứng minh!???
Tôi bắt đầu ngộ ra vài thứ. Tôi xin lỗi mẹ tôi và mong mẹ bỏ qua! Mẹ tôi cũng xin lỗi cả nhà vì đã làm mọi người thất vọng!
Cả nhà tôi xong bữa cơm đêm 30 vào đúng lúc Kết thúc chương trình Táo Quân trên VTV 3!
Ps/ Câu chuyện này của ông anh XB kể và nhân vật Tôi ở đây không phải là Tôi mà Tôi ở đây là Tôi… văn học chứ không phải Tôi, thế nhá ))) heheheheh“.
Bài viết của NSƯT Xuân Bắc hiện được chia sẻ với tốc độ chóng mặt trên các diễn đàn và mạng xã hội,
Tuy trong bài viết chỉ là kể một câu chuyện, nhưng lại khiến người đọc bài viết này liên tưởng đến phản ứng sau chương trình Táo quân năm nay.
“Đọc status của anh mới thấy khán giả bọn em đúng là chả ra gì thật. Nghệ sĩ các anh bỏ tiền túi ra mua, thuê, dựng, diễn để có chương trình Táo quân (giống như mẹ anh bỏ tiền túi ra làm bánh chưng) mà không được câu cảm ơn, dù hay dù dở. Tại nhiều người hiểu lầm rằng bọn anh vẫn nhận tiền cát-xê mà đưa ra một sản phẩm không đủ chất lượng thì họ chê cũng là chuyện thường mà. Anh dùng chuyện bánh chưng của mẹ anh để chửi họ thì có vẻ anh hơi nóng vội, và làm một việc không nên làm rồi” – một tài khoản viết.
“Chương trình năm nay có thể hay hoặc dở. Nhưng Xuân Bắc viết status này quá dở rồi. Hối không kịp nữa rồi”. “Người trên 50 không ai nói thế”, “rất can đảm, để xem anh giữ status này được bao lâu”…
“Ảo tưởng xem thường khán giả. Chắc ông nghĩ khán giả chả bỏ gì ra để được xem trong khi các ông phải bỏ sức, vắt óc này nọ để làm 1 vở táo quân nhỉ :))))) ảo tưởng vừa thoi. Mấy ông nhận tiền để diễn, khán giả trả tiền để xem. Chứ cho không hay sao mà nhảy cẫng lên thế. Nói đạo lý trên truyền hình cho lắm vào hóa ra cũng thuộc dạng nghệ sĩ xem thường khán giả” – nhiều cư dân mạng bình luận trên fanpage của Xuân Bắc.